Du lịch Myanmar – Myanmar là một quốc gia với đường biên giới tiếp giáp với 3 nước là Trung Quốc, Ấn Độ và Thái Lan. Do đó mà nước này với một di sản võ thuật cực kỳ phong phú. Còn gì thú vị hơn lúc trong tour hành hương Myanmar từ mình bạn được xem những người dân nơi đây trình diễn môn võ thuật truyền thống từ họ.
Cách đây khoảng 2000 năm, những nhà sư Ấn Độ đã với tới đây đa số các môn võ thuật. Sau này, khi võ thuật Trung Hoa phát triển đã lan rộng sang những nước láng giềng trong đó có Myanmar, nó dần pha trộn với những môn võ sở hữu trong tổ quốc này và hình thành bắt buộc lối võ thuật Myanmar ngày nay được gọi là Thaing.
Thaing bao gồm hai trường phái chính là võ tay ko mà nổi danh nhất là Bando và võ với vũ khí mà Banshay là tiêu biểu. Ngoài ra còn với những trường phái võ thuật khác như Naban (vật) và Lethwei (tương tự như kick boxing tại một số nước Đông Nam Á).
Ghé thăm một bài tu viện trong chuyến hành hương du lịch Myanmar từ phía mình, bạn mang thể bắt gặp cảnh những nhà sư đang luyện môn võ Bando. Bando là một môn võ thuật được người Myanmar pha trộn giữa võ thuật Ấn Độ và võ thuật Trung Hoa bao gồm võ tay không và những kỹ thuật đấu tranh bắt chước những cái động vật như chim ưng, rắn, bò tót, heo rừng, báo, khỉ. Bando sở hữu nhiều phái và nhiều lối khác nhau. Có thể chia Bando thành 4 trường phái lớn : Nan twin thaing (Võ hoàng gia), Pyompya thaing (Trường phái cương – nhu phối triển), Neganadai (Xà hình) và Shan thaing là một phái chịu ảnh hưởng phổ biến từ phía võ từ phía Tàu.
Khi nhập môn, trước tiên các võ sinh sẽ luyện tấn và các thế di chuyển. Sau đó học những đòn đỡ, né, tránh toàn bộ sở hữu 9 đòn. Cuối cùng học những đòn công.
Từ Bando người ta thường đánh nhau với một địch thủ dùng binh khí. Người dân nơi đây thích sự đổ máu buộc phải cực kỳ ít khi họ đánh nhau tay ko mà thường sử dụng thêm binh khí. Bando dạy cho người ta cách né đòn, tước binh khí từ đối thủ và dùng chính binh khí đó để hạ đối thủ.
Ngoài trường phái võ tay không thì trường phái võ với vũ khí tiêu biểu là Banshay. Người Myanmar tin tưởng vào binh khí hơn thuộc cấp từ phía họ. Binh khí cốt tử là kiếm, côn, lao và Kwant hawt cup ( một nửa là roi, một nửa là lưỡng tiết côn). Kiếm thường được dùng cả cặp. Kiếm chỉ rút khỏi bao khi đích thực bắt buộc thiết, một lúc đã rút kiếm thì phải cố gắng tước vũ khí từ phía đối phương. Cây lao và song kiếm thường được luyện thành bài, giống như trong loại bài quyền trong võ Nhật.