Lâu nay tôi chỉ thường hình dung và tưởng tượng ra những hương vị tinh tế của món bún thang qua những bài viết đặc biệt về các món ăn và văn hóa ẩm thực đến từ Hà Nội của Vũ Bằng trong “Miếng ngon Hà Nội” và thêm vào đó là “Hà Nội 36 phố phường” của Thạch Lam. Chính vì thế, khi được bất chợt nhìn thấy trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, tại thành phố biển Nha Trang ngay trong tour nha trang có quán “Bún thang Hà Nội”, tôi đã không thể nào mà không dừng chân…
Mỗi tô bún thang ở nơi đây có đến gần 20 nguyên liệu đặc biệt khác nhau. Nói chung là rất cầu kỳ và công phu đến kĩ càng bởi thứ gì trong tô bún này cũng đều phải xắt thật mỏng, và thật khéo… Bún thang tại nơi đây bạn có thể ăn kèm với các gia vị đặc biệt như tỏi, giấm, ớt, và thêm một chút mắm tôm, điều đặc biệt là nó sẽ hoàn toàn mất hẳn hương vị nếu như không thêm vào đó một chút ít tinh dầu cà cuống. Điều đáng tiếc ở hiện tại là cà cuống không biết tìm đâu ra trong tour nha trang, còn tinh dầu hương liệu thì hắc, mà bạn sẽ không thể nào ăn nổi.
Chủ nhân quán “Bún thang Hà Nội” ở Nha Trang đặc biệt là hai chị em người Hà Nội, mới vào sống ở Nha Trang được 2 năm. Tôi không có may mắn được ăn nhiều bún thang để so sánh, nhưng có thể nói đó là một hương vị cũng khá nổi bật.
Nhất là đôi khi ta ăn là để hồi tưởng, để cảm nhận theo cảm xúc của những nhà văn tài hoa đặc biệt như Vũ Bằng chẳng hạn: “thang lại càng ăn cho thật nóng rẫy lên bún chần kỹ đơm ra từng bát rồi trứng tráng, giò thái chỉ, thịt gà băm với nấm hương, ruốc, tôm he, rau răm cũng băm nhỏ; giữa, một hai miếng trứng muối đỏ như hoa lựu: tất cả những thứ đó tạo thành một bức họa lập thể có những màu sắc rất bạo mà lại ưa nhìn, trông vui mà lại quý. Quý, nhưng mà làm cho thang ngon, nhất định là phải nhờ ở nước dùng nấu cách nào cho thật ngọt, mà đừng béo quá, lúc chan vào bát bún nóng cứ bỏng rẫy lên. Lúc đó, một chút mắm tôm, cà cuống đệm vào làm tăng vị của thang lên đến cái mức ăn ngon gần như “không thể nào chịu được”… Tour nha trang đã có bún thang Hà Nội, sao bạn không thử xem có ngon đặc biệt như nhà văn Vũ Bằng nói không?